Em nữ sinh teen dâm dục mê nhún cu thầy giáo lắm

mày dám làm… Tiếng gọi từ một cậu bé đang chạy tới, nét mặt hao hao Diệp Bình, nhưng trẻ hơn và toát lên vẻ ngây thơ, khiến người khác cảm thấy dễ gần. Giọng oang oang, một tên chạc tuổi Diệp Bình bước tới, đầu ngửa lên ra vẻ hống hách, khi nhắc tới Lạc Thu thì ánh mắt loé lên dâm tà, kéo theo một lũ đi đằng sau hùa vào nịnh bợ:
– Đúng đúng, Lạc Thu đó được tới hầu hạ cho Diệp Lục thiếu gia là diễm phúc, đi với tên này chẳng bằng chết đi cho xong. Giả dụ hắn tài giỏi như các anh em hắn thì chẳng có gì để nói, đằng này lại vô dụng, ăn hại đến vậy. Dưới chiếc quần bằng vải thô, dễ thấy đôi chân bầm tím chai sạn. – M… Mà sao tao không dám nói chứ? Mẹ hai người khi vừa hạ sinh Diệp An thì qua đời. Lại nói về Diệp gia, một gia tộc lớn mạnh, đứng trung lập giữa các thế lực khổng lồ. – Em cũng cố gắng như vậy, sao anh có thể lười biếng, chỉ là đau thôi, không chết được đâu. Dưới gốc cây phượng trong sân, Diệp Bình đang ngồi tựa vào thân cây, ngửa đầu hướng lên trời.